Truy峄噉 c峄?t铆ch – Nh峄痭g c芒u truy峄噉 hay cho b茅 //pallas-international.com Tổng hợp các câu truyện hay và ý nghĩa Tue, 06 Aug 2024 13:49:53 +0000 vi hourly 1 //wordpress.org/?v=5.6 //pallas-international.com/wp-content/uploads/2021/11/cropped-truyenchobe-32x32.jpg Truy峄噉 c峄?t铆ch – Nh峄痭g c芒u truy峄噉 hay cho b茅 //pallas-international.com 32 32 Truy峄噉 c峄?t铆ch – Nh峄痭g c芒u truy峄噉 hay cho b茅 //pallas-international.com/chiec-thoi-vang-2/ Tue, 06 Aug 2024 13:48:53 +0000 //pallas-international.com/?p=3286 Nội dung câu chuyện k?v?hai ch?em m?côi sống với nhau. Cô ch?tham ăn lại lười biếng, còn cô em chăm ch? thật thà, được bà tiên thưởng cho chiếc thoi vàng. Sau này cô ch?cũng hiểu được giá tr?của việc lao đồng hàng ngày, cũng dần tr?nên chăm làm như cô em

The post Truyện c?tích Trung Quốc – Chiếc thoi vàng appeared first on Những câu truyện hay cho bé.

]]>
1. Hai ch?em m?côi cha m?

Ngày trước có hai ch?em m?côi cha m? người ch?thì lười còn người em lại rất siêng năng. Cô ch?cậy mình lớn, việc gì cũng sai em làm. Cô em làm đ?mọi việc lại còn chăm lo dệt vải. Một hôm cô em đi gánh nước, chẳng may làm rơi cái gầu xuống giếng sâu. Cô ch?đánh em và đuổi đi. Em đi vào rừng, thấy một cái hang đẹp, liền vào xem. Cô thấy trong hang có một tòa lâu đài. Thoạt đầu, cô gặp một cái lò than đ?rực, trên nướng đầy bánh. Mấy chiếc bánh thấy cô, liền kêu lên: “Ch?ơi! Ch?kéo chúng tôi ra khỏi lò đi, không chúng tôi b?cháy mất!? Cô đến bên lò, tuy lò rất nóng nhung cô cũng lấy được hết bánh ra, xếp vào một cái mâm. Bụng đã đói, nhưng nghĩ bánh không phải của mình, cô không ăn cái nào lại tiếp tục đi. Đến một mảnh vườn, cô thấy rất nhiều cây lêm cây nào cũng nặng trĩu qu?

Mấy qu?lê kêu lên: “Ch?ơi! Hái chúng tôi xuống đi, chúng tôi đã chín lâu rồi!? Cô hái lê xuống và xếp đầy một cái gi?đ??gốc cây. Tuy bụng đói cô cũng không ăn qu?nào, vì không phải của mình.

T?trong lâu đài, có một bà c?già đi ra. Cô s?quá định chạy, nhưng bà già gọi lại và nói: “Cháu thật thà lắm! Cháu đừng s? cháu ?lại đây với bà. Nếu cháu chịu khó làm việc, bà s?cho cháu một phần thưởng xứng đáng? Nói xong, bà c?đem bánh và lê chia cho cô ăn. Cô chăm ch?làm mọi việc trong lâu đài. Nhưng vài ngày sau, cô thấy buồn vì nh?nhà. Cô bèn tìm bà c? thưa:

?Được ?với bà, cháu rất sung sướng. Nhưng cháu nh?nhà quá. Bà cho cháu v?thăm có được không ?

Bà già bảo: “Cháu nh?nhà, như vậy cháu rất tốt. Cháu đã giúp bà nhiều việc. Đây là phần thưởng bà dành cho cháu. Chiếc thoi vàng này dệt vải s?nhanh gấp mười lần thoi g? cháu hãy cầm lấy? Rồi bà già dẫn cô ra khỏi hang và ch?đường cho cô v?

chiếc thoi vàng

2. Hai ch?em và chiếc thoi vàng

V?đến nhà, cô đem thoi vàng ra dệt. Thoi dệt nhanh thoăn thoắt và làm ra được tất c?các th?gấm vóc quý. Cô ch?cũng muốn có nhiều gấm óc quý như em bèn hỏi chuyện, cô em k?hết đầu đuôi. Cô ch?bèn đi vào rừng và tìm đến hang đá. Cô cũng vào hang và thấy tòa lâu đài.

Đầu tiên, cô cũng gặp cái lò than đ?rực, trên nướng đầy bánh thơm phức. Mấy chiếc bánh cũng kêu lên: “Ch?ơi, ch?kéo chúng tôi ra khỏi lò đi, nếu không chúng tôi b?cháy c?bây gi?? Cô ch?lại gần lò. Nhưng nóng quá, cô ch?lấy ra một cái và ăn ngấu nghiến. Đến mảnh vườn, cô ch?thấy nhiều lê. Mấy qu?lê cũng kêu lên: “Ch?ơi! Hái chúng tôi xuống đi, chúng tôi chín đã lâu rồi!? Nhưng cô ch?ch?hái một qu?đ?ăn.

Trong lâu đài, một bà già đi ra. Bà già nói: “Cháu có muốn ?với bà không? Nếu cháu chăm ch?làm việc, bà s?cho cháu một phần thưởng xứng đáng? Cô ch?bằng lòng. Nhưng vốn tính siêng ăn, nhác làm nên suốt ngày cô ch?chăm ăn bánh, ăn lê mà chẳng muốn làm việc gì.

Được vài ngày cô ch?đòi v?và hi vọng được bà già tặng món quà.

Bà già hỏi lại cô: “Bây gi?cháu muốn xin gì trước khi v? bà s?cho?

Thấy bà hỏi, cô ngẫm nghĩ hồi lâu. Cô định xin chiếc thoi vàng nhưng lại ngại dệt, nên cô nghĩ: “Ta xin cái gì đ?ăn được hằng ngày thì thích hơn? Nghĩ vậy, cô bèn xin lò bánh. Bà đồng ý và dặn: “Lò này ch?làm ra bánh cho những người chăm ch? Cháu tắt lửa đi rồi mang lò về?

Cô hớn h?mang lò bánh v? V?đến nhà, cô nhóm lửa lên nhưng không thấy bánh hiện ra. Còn cô em ch?mải miết ngồi dệt vải. Khi nào đói bụng, đến bên lò bánh thì bao gi?cũng có một chiếc bánh thơm phức đang ch?cô. Thấy vậy, cô ch?bắt đầu học dệt vải. Ngày nào cô chăm dệt vải thì ngày đó cô cũng được một chiếc bánh thơm phức.

Bài học cho bé

Chiếc thoi vàng là truyện c?tích có nội dung giáo dục các bé tr?thành những người chăm ch?và biết trân quý giá tr?của sức lao động của mình.

The post Truyện c?tích Trung Quốc – Chiếc thoi vàng appeared first on Những câu truyện hay cho bé.

]]>
Truy峄噉 c峄?t铆ch – Nh峄痭g c芒u truy峄噉 hay cho b茅 //pallas-international.com/truyen-co-tich-viet-nam-nang-tien-thu-9/ Fri, 28 Oct 2022 14:19:33 +0000 //pallas-international.com/?p=2945 Ngày xưa, có một bà c?già có một người con trai lớn, nhưng bà nghèo quá chẳng có tiền đ?hỏi v?cho con

The post Truyện c?tích Việt Nam-Nàng tiên th?chín appeared first on Những câu truyện hay cho bé.

]]>
Ngày xưa, có một bà c?già có một người con trai lớn, nhưng bà nghèo quá chẳng có tiền đ?hỏi v?cho con. Ðêm nào thấy con trai nằm ng?một mình bên bếp lửa, bà cũng ra đầu sàn ngồi nhìn trời mà khóc.Một đêm, sau khi khóc nhiều quá, bà ngã đầu vào cái vách ng?mê đi lúc nào không biết.

Một ánh chớp loé lên, bà c?vội m?mắt thì thấy một ông già râu tóc bạc phơ, mặc áo xanh, đi giầy xanh, chống gậy xanh, đứng trên ngọn cây mít. Hoảng quá, bà c?định chạy vào bếp, thì thấy ông c?già khoát tay, cất giọng hiền t?bảo: “Ta là tiên, biết bà đang kh?vì cảnh nghèo khó, không có tiền đi hỏi v?cho con, nên ta giúp. Ngày mai bà bảo con trai bà đi theo hướng ta ch? c?đi mãi đến ngọn núi có phiến đá trắng to như cái nhà kia, s?thấy chín nàng tiên xuống tắm. Con trai bà yêu cô nào, thì c?lấy đôi cánh của nàng tiên ấy đem v?nhà là được .?br>Nói xong Tiên ông biến mất. Mừng quá, bà c?liền đẩy cửa, vào thổi bếp lửa cháy bùng lên, gọi con dậy, k?lại đầu đuôi câu chuyện vừa qua.

T?m?sáng hôm sau, người con trai gói cơm, đeo ống nước, băng rừng, leo núi, leo hết núi này đến núi khác, đúng trưa mới đến ch?tiên ông bảo. Một cảnh tuyệt đẹp hiện ra trước mắt. H?nước xanh biếc, trong vắt như gương, có đường xuống bến tắm, trên b?hoa thơm, c?l?đang đua n?khoe sắc cùng ong bướm, sỏi đá lấp lánh như kim cương.

Thấy nắng rung rinh, chàng đưa mắt ngó lên trời, bỗng t?trong đám mây hồng có chín nàng tiên mặc áo xiêm trắng, đang bay và h?xuống dần. Chàng con trai nghèo liền nép vào bụi nhìn theo. Chín nàng tiên đã đứng trên các phiến đá ngọc, cởi cánh ra, lội xuống tắm. Nước trong, da các nàng tiên trắng ngần, nhìn cô nào cũng đẹp lộng lẫy như mặt trời mọc. Duy có nàng th?chín là đẹp hiền hậu hơn c? Tóc nàng đen mướt và dài như dòng suối, giọng cười trong và thanh như tiếng sáo ngân vang: miệng đẹp hơn hoa n? mắt sáng như sao, khi nàng nhìn vào vật gì vật đó rực lên như có trăm ngàn ánh hào quang chói sáng. Chàng trai liền lẻn đến lấy trộm cặp cánh tiên của cô th?chín, rồi tr?v?nhà.

Trống trên trời gióng bảy hồi khoan nhặt báo gi?các cô phải v?tiên cung. Tám cô ch?lên b? lắp cánh của mình và bay trước. Còn cô em mải đùa nghịch dưới làn nước mát, lên sau. Không thấy cánh tiên đâu nữa, nàng hoảng hốt cuống cuồng chạy quanh b? Trống trên trời vẫn giục giã, sắp đến gi?đóng cửa của thiên đình. Nàng tiên th?chín lại chạy quanh bến nước chăm chú tìm lại, nhưng thông thấy.

Nhìn dấu chân người còn in trên cát mịn, dấu chân trên đường xuống núi, biết có k?lấy đôi cánh của mình rồi, nàng vội vã cài lại áo xiêm, lần theo dấu chân đi mãi . X?chiều nàng đến một ngôi nhà sàn nh? dựng l?loi dưới chân núi. Nàng đang phân vân không biết đi ng?nào, thì một c?già đến bên nàng chào hỏi: “Cháu ơi! Ðường xa vắng v? cháu đi một mình như th?này nguy hiểm lắm, cháu hãy vào nhà ta ăn cơm, uống nước rồi ngh?lại đã.?

Nhìn nét mặt hiền hậu của bà c? nàng tiên gục đầu vào vai bà khóc, k?lại việc nàng b?mất đôi cánh tiên nên không v?trời được. Bà c?đưa nàng vào nhà. Chàng con trai sung sướng bước ra chào hỏi, rồi vào rừng b?măng, nh?nấm đem v?đưa m?nấu canh cho cô gái ăn. Tối chàng ngồi kéo đàn kơ ri ?loại nhạc c?réo rắt như đờn cò của người kinh ?cho cô gái yên giấc.

?đây một tháng, hai tháng, lúc đầu nàng tiên th?chín hết sức nh?m? nh?cha, nhưng được s?chăm sóc, trìu mến của bà c?và chàng trai hiền hậu, siêng năng, nên nàng khuây kho?dần. Buổi sáng nàng cũng đi lên rẫy, vào rừng, buổi chiều nàng cũng ra giếng đội nước với ch?em.

Nửa năm sau người con trai bà c?lấy nàng tiên. Hai v?chồng sống bên nhau rất hòa thuận, vui v? Dân làng ví h?là cặp v?chồng chim sáo ?vì h?vừa xinh đẹp, vừa chịu khó làm ăn. Người chồng chưa bao gi?mắng v?nửa lời.

Chiều nào lên rừng v? chàng cũng c?tìm cho m?và v?một ống mực thơm, một bó rau ngót, một bó măng, hay lưng gùi ngô non thơm sữa. Hai mùa, ba mùa, đến một đêm trăng tròn vành vạnh, nàng tiên th?chín sinh được một đứa con trai kháu khỉnh. T?đó, trong nhà càng thêm đầm ấm, vui v?hơn.

Nhưng một hôm trời đang yên lành, bỗng có tiếng sấm ầm ầm, giận d? Mây đen, mây xám kéo đầy trời. Lửa đ?rực, chớp nhằng nhịt d?tợn. Người v?vừa cõng con ra đứng đầu sàn phía tây, đột nhiên thấy thiên lôi t?trên trời cầm búa nhảy xuống sân. Mặt giận d? Thiên lôi bảo rằng, hắn vâng lệnh Trời, xuống bắt nàng tiên phải v?ngay, nếu không s?giết chết con nàng, giết c?chồng và người m?chồng của nàng nữa. Thương con, thương chồng quá, nàng tiên ngã gục xuống khóc nức n?rồi chạy vào nhà rút ba ống nứa dài vắt đầy sữa, nh?nhàng đặt con lên chiếu, cắt một nắm tóc đ?lại cho chồng, rồi theo Thiên lôi v?thiên đình.

Truyện c?tích Việt Nam-Nàng tiên th?chín
Truyện c?tích Việt Nam-Nàng tiên th?chín

Chiều bà c?và người chồng v?nhà, không thấy nàng tiên, ch?thấy đứa con nằm ng?bên nắm tóc thơm của m?nó. Nhìn cây cối ng?nghiêng, cháy xém, biết có điều hung d?xảy ra, chàng cõng con trên lưng, bước xuống cầu thang đi vào rừng, nhìn trời khóc suốt chín ngày đêm. Tiếng khóc ai oán, ấm ức nghe nghẹn c?c? đau c?lòng. Ðược tin, dân làng thương quá, r?nhau giúp sức, góp của. Nh?bác th?rèn chuyên ngh?chim sắt biết bay, đúc cho hai cha con người xấu s?ấy một con chim công sắt.

Ðược chim sắt rồi, hai cha con ngồi trên lưng công bay vút lên trời. Qua mây hồng, mây bạc, mây xanh, đến sông Hằng sắp tới triều đình, thì công sắt không tài nào bay qua được. Gió to, sóng gầm d?dội. Năm bảy lần con công cất cánh đều lao đao muốn rớt. Hai cha con đành ?bên này sông. Một hôm, người v?ra sông giặt áo, đứa con nh?thấy m? liền gọi lên. “M?ơi!?Người v?quay sang, hai v?chồng nhìn thấy nhau, nhưng không gn nhau được. Ðau kh?quá, h?bưng mặt khóc.

Dân làng nhà trời thấy vậy vô cùng thương xót. H?vào xin thiên đình cho hai v?chồng được gặp nhau. Nhưng thiên đình không cho, viện c?sắp g?nàng tiên th?chín cho chàng trai thuộc dòng h?quyền quý. Không quản ngại, dân làng liên tiếp c?người đến gõ cửa, buộc thiên đình phải x?

Cuối cùng Ngọc Hoàng phải xuống lệnh nếu chồng cô th?chín làm được mấy việc sau này mới lấy được con gái nhà trời. Th?nhất là trong một ngày phải nhặt hết s?vừng rơi trong khu rẫy dài bằng một khoảng chim bay mỏi cánh. Th?hai là phải ăn hết những ớt gió đã chín trong một khu rừng ớt. Th?ba là phải làm một cái nhà bằng kim cương thật đẹp giữa sông Hằng.

Thương con, thương v?người chồng phải nhận. Sáng hôm sau, hai cha con dậy thật sớm đ?nhặt vừng, nhưng mãi cho tới trưa, khi mặt trời đã ?giữa đỉnh đầu mà vẫn chưa nhặt được bao nhiêu. Thấy th? Tiên ông liền đọc phù chú, gọi một bầy chim s?đông nghịt, bay xuống nhặt h? chẳng mấy chốc đã hết nhẵn.

Nhưng còn rừng ớt chín đ?kia làm sao hái hết cho được. Người chồng c?hái ăn, bụng nóng như lửa đốt, mắt đ?xè, th?mà mới ăn được mấy qu? Tiên ông thấy vậy , liền niệm thần chú hoá ra một đàn chim chào mào bay xuống ăn giúp. Trong giây lát c?rừng ớt ch?còn trơ lại cành lá. (Ðến nay người Hê- rê giải thích chim chào mào đ?đít là do ngày xưa nó ăn ớt cứu người).

Ðã đến lúc phải xây nhà kim cương giữa sông Hằng chảy xiết. Chàng trai và dân làng đ?rất nhiều công đẵn g?th?xuống sông, nhưng g?dù nặng dù to mấy đều b?nước cuốn phăng đi như cuốn một cái lá. Một ngày không được, một tháng không được, một mùa không được, một năm không xong, hết phương k? chàng trai ôm con ngồi bên b?sông than khóc thảm thiết.

Thần cá liền ra lệnh cho cá chình, cá sấp, cá chép, lươn chạch, cua, rùa, cá lóc, cá nghạnh?đều bơi lại giúp. Một con chình to lớn quẫy mạnh, nhô đầu lên bảo: “Anh đừng lo, ngày mai anh s?có nhà đẹp và s?được gặp v? Hãy vui lên, đừng khóc nữa!?Qu?đúng như vậy, sáng hôm sau, khi mặt trời vừa thức giấc, bỗng có một ngôi nhà lấp lánh bằng kim cương hiện lên đ?s?giữa sông. Chung quanh sóng v?rạt rào. Chiếc nhà do các loài cá xây nên, cá chình nhận làm cột, cá lóc làm sạp, cá sấp, cá chép làm mái nhà. Cá nghạnh làm xà, rùa làm bếp, cua làm móc chiêng, lươn, chình thì nối đuôi nhau thành một cái cầu tuyệt đẹp t?b?ra đến giữa sông.

Ngọc Hoàng cùng thần hung ác thấy nhà đẹp mới chịu đem thuyền cho anh chàng nghèo sang sông gặp v? Còn bọn chúng thì hí hửng khiêng lúa, gạo, chiêng, ché ra nhà kim cương ? chúng lao nhao t?chức l?ăn mừng. Nhưng khi vừa nhóm lửa nấu thịt thì rùa làm bếp b?nóng lưng quá lăn ngay xuống nước. Cùng lúc cá chình, cá lóc, cá sấp, cá trê?cũng lăn theo. Nhà đ?sập làm chìm c?lũ gian thần xuống dòng sông chảy xiết đầy cá sấu, cá măng. Trời cao vòi vọi, sóng nước mênh mông trắng xoá.

T?đó nàng tiên th?chín và chồng được cai quản thiên đình, làm cho mưa rơi xuống, mát m?trần gian. Làm cho nắng chiếu xuống đ?cây c?xanh tươi, bốn mùa hoa n? Lâu lâu h?chắp cánh bay xuống tắm ?suối ngọc rồi v?thăm m?già và bà con quê cũ.

Nguồn: Sưu tầm

The post Truyện c?tích Việt Nam-Nàng tiên th?chín appeared first on Những câu truyện hay cho bé.

]]>
Truy峄噉 c峄?t铆ch – Nh峄痭g c芒u truy峄噉 hay cho b茅 //pallas-international.com/cua-thien-tra-dia/ Fri, 28 Oct 2022 02:32:21 +0000 //pallas-international.com/?p=2941 Ngày xưa, có hai anh chàng làm ngh?cày thuê cuốc mướn ?cùng chung một làng, nhà h?cũng ?gần bên nhau

The post Của Thiên Tr?Địa – truyện c?tích Việt Nam appeared first on Những câu truyện hay cho bé.

]]>
 Ngày xưa, có hai anh chàng làm ngh?cày thuê cuốc mướn ?cùng chung một làng, nhà h?cũng ?gần bên nhau. Một người tên là Thiên, người kia tên là Địa.
H?giống nhau ?ch?anh nào anh nấy đều nghèo rớt mùng tơi và đều m?côi cha m?t?lúc nh? có điều Thiên rất sáng d?và tinh khôn, bảo gì hiểu nấy, còn Địa thì không được thông minh như bạn, nhưng bản tính hiền lành chân chất và không làm mích lòng ai bao gi?
Một hôm, Địa nói với Thiên rằng:
– Nếu chúng ta cùng như th?này mãi thì không biết bao gi?mới cất đầu lên được. Tôi thấy anh là người sẵn có khiếu thông minh, nếu anh được học hành đàng hoàng thì chắc ngày sau s?có kết qu?tốt. Tôi đã có cách rồi, t?nay anh khỏi cần đi làm nữa, c?c?tâm lo việc đèn sách. Tôi s?gắng sức làm thêm đ?lấy tiền nuôi anh ăn học. Lúc nào anh thành tài, thi đậu làm quan to, đôi ta s?chung hưởng phú quý.

Thiên nghe vậy thì trong bụng mừng lắm, nhưng ngoài mặt vẫn ra v?ngần ng?suy xét:
– Th?cũng được, nhưng ai lại bám vào anh mãi? Một mình anh làm lụng thì chắc là cực nhọc lắm

Của Thiên Tr?Địa - truyện c?tích Việt Nam
Của Thiên Tr?Địa – truyện c?tích Việt Nam

– Có sao đâu, tôi có sức hơn anh mà, đ?những người thông minh như anh đi làm lụng vất v?thì phí quá đi. Tôi chịu cực được! Miễn sao sau này anh được công thành danh toại rồi thì đừng quên tôi nhé!
Thiên liền tr?lời:
– Làm sao mà quên được công sức của anh. Tôi là người ch?có phải là con vật đâu!
Địa nghe bạn đoan chắc như vậy thì trong bụng vững tin lắm, vì biết Thiên có chí, chắc s?thành tài.
Th?rồi k?t?ngày đó Địa tận lực đêm ngày làm thuê đ?nuôi bạn ăn học. Thấy Thiên học mỗi ngày mỗi tiến, anh chàng lại càng hăng hái làm việc nhiều hơn, không quản chi khó nhọc.
C?như th?hết năm này sang năm kia, c?hai vẫn chưa ai lo b?gia thất, Địa vẫn c?chăm chút lo lắng cho bạn yên lòng học tập.
Sau mười năm đèn sách, Thiên lần lượt đậu các khoa thi Hương, thi Hội, thi Đình và giành luôn chức Trạng nguyên.
Hắn được nhà vua b?làm quan to, cai quản c?một vùng, có dinh th?nguy nga, có k?hầu người h?đông đúc và được mọi người rt trọng vọng.

Được tin bạn mình thành đạt như lòng mong ước, Địa rất sung sướng. Lập tức, anh chàng đem trâu và cày v?tr?ch? rồi anh bán phăng ngôi nhà đang ? lấy một s?tiền mua đ?l?tìm vào dinh của bạn.
Ng?đâu s?đời là th? lúc cơ hàn thì có bạn có ta, lúc nên danh thì quay lưng ngoảnh mặt. Khi Địa tìm đến nơi thì Thiên đã thay lòng đổi d? không muốn nhận lại bạn cũ nữa. Hắn còn dặn quân canh cấm cửa không cho Địa vào.
Địa b?đuổi nên tủi thân, lủi thủi ra v? Vừa đến b?sông, anh chàng ngồi xuống, nước mắt rơi lã chã, nghĩ đến lòng người đen bạc, s?phận hẩm hiu, bây gi?có muốn v?làng cũng không được nữa vì nhà đã bán mất rồi?br>Cảm thông cho anh chàng hiền lành thật thà, Bụt liền hiện lên gi?làm người khách qua đường, đứng lại hỏi anh:
– Làm sao mà con khóc vậy? B?con không biết xấu h?ư?
Địa nghe Bụt hỏi thì k?lại đầu đuôi mọi việc. Bụt liền hóa phép cho anh một chiếc đò và dặn rằng:
– Con c??đây ch?khách qua lại trên sông này cũng đ?ăn rồi, khỏi phải đi làm thuê nữa.

 Địa khấu đầu lạy t?v?ân nhân đáng kính, khi ngẩng lên thì không thấy ông ta đâu nữa. Biết là thần tiên phù giúp mình nên Địa nghe lời, ?lại đó dựng tạm một túp lều nh? mỗi ngày chống đò ngang đưa khách sang sông.
Việc làm của anh chàng ch?vừa đ?nuôi miệng, không đ?dành được đồng tiền nào, cho nên khi đến ngày gi?cha, Địa cũng chẳng biết lấy gì mà cúng.
Chiều hôm ấy, sau khi ch?mấy người khách sang b?bên kia, Địa vừa chèo thuyền v?đến nửa sông thì lại nghe có tiếng gọi đò. Anh cho đò quay tr?lại. Trời lúc ấy đã nhá nhem tối, nhưng Địa vẫn trông rõ khách là một người đàn bà còn tr?tuổi và rất xinh đẹp.
Đò vừa cập bến thì người ấy nói:
– Phiền anh lại ch?tôi sang b?bên kia nhé!
Địa gật đầu rồi lại chống thuyền đi. Nhìn lại thấy người thiếu ph?không phải người vùng này, cốt cách coi b?rất quý phái, trong lòng muốn hỏi nhưng chẳng dám.
Khi lên b? người thiếu ph?nhìn quanh rồi nói với chàng:
– Bây gi?trời đã tối mà đường còn xa quá, anh làm ơn cho tôi ngh?nh?qua đêm được không?
Địa bối rối thưa lại rằng:
– Nhà tôi ch?là một túp lều tranh vách lá, ch?s?phu nhân không được vừa lòng thôi.
– Có gì mà không vừa lòng? Được anh tốt bụng cho ngh?lại qua đêm là may mắn lắm rồi. Tôi biết lấy gì tr?ơn cho anh đây?

Địa đưa người đàn bà v?nhà của mình, trong nhà ch?độc có một cái chõng tre, anh liền nhường lại cho người đàn bà ấy nằm, vì biết lấy đâu ra ch?nào khá hơn được.
Thấy Địa toan đi kiếm một nơi khác ng? người đàn bà liền hỏi:
– Anh ?một mình, chưa có v?à?
– Chưa. Nghèo kh?như tôi thì hơi đâu mà nghĩ đến chuyện đó.
– Th?nếu như tôi xin làm v?anh thì anh nghĩ sao?
Địa rất b?ng? không biết tr?lời th?nào c? Lúc ấy nàng mới nói:
– Thú thật với anh, tôi là người ?trên cung tiên. Trời thấy anh là một người t?t?mà lại chịu kh?s?quá nên cho tôi xuống trần đ?giúp anh.
Nói rồi nàng hóa phép biến túp lều của Địa thành một dinh cơ rất đẹp, trong nhà đ?dùng thức đựng đầy đ? k?hầu người h?từng đoàn, không thiếu th?gì.
Địa vừa kinh ngạc vừa vui sướng trong lòng. Nàng tiên lại hóa phép c?bàn linh đình đ?anh làm gi?cúng cha rồi bảo chàng:
– Bây gi?mình hãy ăn mặc lụa là gấm vóc cho tươm tất vào rồi bảo gia nhân khiêng kiệu đến mời anh Thiên ấy sang nhà mình ăn gi?
Nghe nhắc đến Thiên, Địa vẫn còn chưa nguôi nỗi buồn:
– Mình mời chi cái th?bạn bè bất nghĩa ấy?

 Nàng nh?nhàng bảo chồng:
– Thì mình c?nghe theo lời em đi mà! Chuyện cũ chàng hãy b?qua đi, bây gi?chúng ta được sung sướng hạnh phúc như th?này là mãn nguyện rồi, mời anh ấy đến thắp nén hương gi?cha là hợp quá đi ch? V?lại đ?cho anh ấy biết mình cũng đâu có thua ai.
Địa nghe lời v? lên kiệu cho gia nhân đưa đến thăm dinh cơ của Thiên. Thấy Địa lần này có người đưa k?rước nên hắn tiếp đãi chàng có phần t?t?hơn nhiều.
– Chẳng hay có chuyện gì mà chú đến đây?
Địa cũng lịch thiệp đáp t?
– Tôi đến mời anh ngày mai đến nhà ăn gi?thân ph? Mong anh nghĩ đến tình bạn năm xưa mà đến thắp nén nhang cho thân ph?tôi vui lòng nơi chín suối.
Thiên vẫn gi?thói huênh hoang cao ngạo như trước:
– Hà hà?Được thôi! Chú muốn ta đến chơi thì hãy trải chiếu hoa t?đây tới nhà, ta s?đến.
Địa v?k?lại thì nàng liền bảo:
– Tưởng gì, ch?việc ấy có gì khó khăn lắm đâu, mình c?yên tâm lo nhang đèn cho cha đi.
Nàng tiên lại hóa phép ra thành hàng nghìn chiếc chiếu hoa trải một đoạn đường dài t?nhà mình đến dinh cơ của Thiên đang ?
Thiên không ng?trong thời gian vừa qua Địa cũng tr?nên giàu có lớn, nên hắn mới quyết định đến xem cho rõ s?tình.

Đến nơi, hắn rất lấy làm l?khi thấy nhà cửa và mọi th?đ?đạc của Địa sang trọng ít có nhà nào bì kịp, hỏi do đâu mà có thì Địa ch?cười tủm tỉm bảo là nh?ơn Trời thôi.
Được một lúc thì mâm gi?được dọn ra đ?mời khách, Địa đưa v?ra giới thiệu với bạn cũ và đích thân nàng rót rượu mời từng người.
Thấy nàng vừa đẹp vừa sang, hắn đâm ra mê mẩn và ganh t?với hạnh phúc của bạn. Khi đã ngà ngà men rượu, hắn lại nổi lên lòng tham tới mức mù quáng. Hắn nói với Địa:
– Không ng?chú mày được sung sướng như vậy. Chú đổi v?chú cùng cơ nghiệp này cho tôi, thì tôi sẵn sàng nhường chức quan cùng dinh cơ của tôi cho chú. Chịu không?
Địa liền đưa tay can gián:
– Anh say quá nên nói bậy rồi. Ai mà lại làm chuyện l?k?như th?!
Nhưng gã bạn bất nghĩa vẫn c?cương quyết bảo:
– Ta nói thật mà! Nếu không tin thì c?bảo lý trưởng ?đây làm t?giao ước ngay đi!
Không bao gi?Địa lại muốn như th? nhưng nàng tiên nói nh?vào tai chồng, xui Địa c?việc bằng lòng đi, đ?nàng t?lo liệu.
Và th?là sẵn có c?lý trưởng sang ăn gi?nên hai bên liền làm t?giao ước, điểm ch?hẳn hoi đ?sau này đừng ai lật lọng.

Giấy t?giao ước đâu đó xong xuôi thì Địa gạt nước mắt giã biệt người v?tiên, lên võng v?dinh cơ của Thiên mà tâm trạng rối bời, chẳng biết phải x?s?như th?nào cho phải l?với nàng đây?!
Còn Thiên thì quá say rượu nên nằm ng?một giấc li bì, không biết trời đất gì nữa c? đến sáng hôm sau hắn mới tỉnh dậy, ngơ ngác nhìn quanh thì thấy mình đang nằm trong một túp lều tồi tàn bên sông, bên cạnh là t?giao ước với Địa.
Hắn nhìn quanh tìm kiếm, nhưng người v?đẹp cùng dinh cơ lộng lẫy ngày hôm qua đã biến mất theo mây v?trời, không còn chút dấu vết nào nữa c?
Hối hận thì đã muộn, có kêu gào cách mấy cũng uổng công vì hắn đã điểm ch?vào t?giao ước rồi.
Gi?đây, hắn ch?biết làm ngh?chống đò qua sông thay cho Địa, còn Địa nh?ơn Trời ban cho nên hóa ra thông minh và khôn ngoan, làm quan sung sướng mãi.
Ngày nay, mỗi khi người ta muốn ám ch?việc những k?làm ăn bất nghĩa phải tr?giá thì h?thường hay nói câu “Của Thiên tr?Địa?là do s?tích câu chuyện này mà ra.

sưu tầm

—pallas-international.com—

The post Của Thiên Tr?Địa – truyện c?tích Việt Nam appeared first on Những câu truyện hay cho bé.

]]>
Truy峄噉 c峄?t铆ch – Nh峄痭g c芒u truy峄噉 hay cho b茅 //pallas-international.com/truyen-co-dan-toc-tay/ Fri, 23 Sep 2022 02:11:14 +0000 //pallas-international.com/?p=2769 Truyện c?tích Bốn anh tài ca ngợi tài năng và tinh thần đoàn kết chiến đấu với yêu tinh của 4 anh em Cẩu Khâ

The post Truyện cổ dân tộc Tày- Bốn anh tài appeared first on Những câu truyện hay cho bé.

]]>
Truyện c?tích Bốn anh tài ca ngợi tài năng và tinh thần đoàn kết chiến đấu với yêu tinh của 4 anh em Cẩu Khây. Câu chuyện được trích trong SGK Tiếng Việt lớp 4.

Ngày xưa, ?bản kia có một chú bé tuy nh?người nhưng ăn một lúc hết chín chõ xôi. Dân bản đặt tên cho chú là Cẩu Khây [1]. Cẩu Khây lên mười tuổi, sức đã bằng trai mười tám; mười lăm tuổi đã tinh thông [2] võ ngh?

Hồi ấy, trong vùng xuất hiện một con yêu tinh [3] chuyên bắt người và súc vật. Chẳng mấy chốc, làng bản tan hoang, nhiều nơi không còn ai sống sót. Thương dân bản, Cẩu Khây quyết chí lên đường diệt tr?yêu tinh.

Đến một cánh đồng khô cạn, Cẩu Khây thấy một cậu bé vạm v?đang dùng tay làm v?đóng cọc đ?đắp đập dẫn nước vào ruộng. Mỗi qu?đấm của cậu giáng xuống, cọc tre thụt sâu hàng gang tay. Hỏi chuyện, Cẩu Khây biết tên cậu là Nắm Tay Đóng Cọc. Nắm Tay Đóng Cọc sốt sắng xin được cùng Cẩu Khây đi diệt tr?yêu tinh.

Đến một vùng khác, hai người nghe có tiếng tát nước ầm ầm. H?ngạc nhiên thấy một cậu bé đang lấy vành tai tát nước suối lên một thửa ruộng cao bằng mái nhà. Nghe Cẩu Khây nói chuyện, Lấy Tai Tát Nước hăm h?cùng hai bạn lên đường.

Truyện c?tích Bốn anh tài
Truyện c?tích Bốn anh tài

Đi được ít lâu, ba người lại gặp một cậu bé đang ngồi dưới gốc cây, lấy móng tay đục g?thành lòng máng dẫn nước vào ruộng. Cẩu Khây cùng các bạn đến làm quen và nói rõ chí hướng của ba người. Móng Tay Đục Máng hăng hái xin được làm em út đi theo.

Bốn anh em tìm tới ch?yêu tinh ? Nơi đây bản làng vắng teo, ch?còn mỗi một bà c?được yêu tinh cho sống sót đ?chăn bò cho nó. Thấy anh em Cẩu Khây kêu đói, bà c?nấu cơm cho ăn. Ăn no, bốn cậu bé lăn ra ng? T?m?sáng, bỗng có tiếng đập cửa. Biết yêu tinh đã đánh hơi thấy thịt tr?con, bà c?liền lay anh em Cẩu Khây dậy, giục chạy trốn. Cẩu Khây bèn nói:

?Bà đừng s? anh em chúng cháu đến đây đ?bắt yêu tinh đấy.

Cẩu Khây hé cửa. Yêu tinh thò đầu vào, lè lưỡi dài như qu?núc nác [4], trợn mắt xanh lè. Nắm Tay Đóng Cọc đấm một cái làm nó gãy gần hết hàm răng. Yêu tinh b?chạy. Bốn anh em Cẩu Khây liền đuổi theo nó. Cẩu Khây nh?cây bên đường quật túi bụi. Yêu tinh đau quá hét lên, gió bão nổi ầm ầm, đất trời tối sầm lại. Đến một thung lũng, yêu tinh dừng lại, phun nước ra như mưa. Nước dâng ngập c?cánh đồng. Nắm Tay Đóng Cọc đóng cọc be b?ngăn nước lụt, Lấy Tai Tát Nước tát nước ầm ầm qua núi cao, Móng Tay Đục Máng ng?cây khoét máng, khơi dòng nước chảy đi. Ch?một lúc, mặt đất lại cạn khô. Yêu tinh núng th?sup> [5], đành phải quy hàng.

T?đấy, bản làng lại đông vui.

Câu chuyện Bốn anh tài ?Truyện c?dân tộc Tày
Nguồn: Tiếng Việt 4, tập 2, trang 4, NXB Giáo dục Việt Nam ?2020

pallas-international.com

Chú thích trong câu chuyện Bốn anh tài

  1. Cẩu Khây (tiếng Tày): chín chõ xôi.
  2. Tinh thông: hiểu biết thấu đáo, có kh?năng vận dụng thành thạo.
  3. Yêu tinh: con vật tưởng tượng, có nhiều phép thuật và rất độc ác.
  4. Núc nác: cây thân g? lá ch?có ?ngọn, qu?rất dài, dẹt và rộng.
  5. Núng th? lâm vào th?yếu, không chống đ?được nữa.

Th?thách dành cho các bạn nh?/h2>
  1. Cẩu Khây có sức khỏe và tài năng như th?nào?
  2. Có chuyện gì xảy ra với quê hương Cẩu Khây?
  3. Cẩu Khây đi diệt tr?yêu tinh cùng những ai?
  4. Mỗi người bạn của Cẩu Khây có tài năng gì?
  5. Tới nơi yêu tinh ? anh em Cẩu Khây gặp ai và đã được giúp đ?như th?nào?
  6. Thuật lại cuộc chiến đấu của bốn anh em chống yêu tinh.
  7. Vì sao anh em Cẩu Khây chiến thắng được yêu tinh?
  8. Ý nghĩa của câu chuyện này là gì?

The post Truyện cổ dân tộc Tày- Bốn anh tài appeared first on Những câu truyện hay cho bé.

]]> Truy峄噉 c峄?t铆ch – Nh峄痭g c芒u truy峄噉 hay cho b茅 //pallas-international.com/nguu-lang-chuc-nu/ Wed, 03 Aug 2022 11:14:21 +0000 //pallas-international.com/?p=2620 Ngưu lang - Chức n?là truyện c?tích k?v?mối tình trắc tr?giữa người trần và tiên n? qua đó giải thích hiện tượng mưa Ngâu diễn ra vào đầu tháng bảy.

The post S?tích Ngưu Lang ?Chức N?(Truyện c?tích Trung Quốc) appeared first on Những câu truyện hay cho bé.

]]>
Ngưu lang – Chức n?là truyện c?tích k?v?mối tình trắc tr?giữa người trần và tiên n? qua đó giải thích hiện tượng mưa Ngâu diễn ra vào đầu tháng bảy.

1. Tiên n?lấy người trần

Tương truyền rằng, Chức N?là cháu gái Ngọc Hoàng, lại có người nói là cháu ngoại Tây Vương Mẫu, không biết điều nào đúng. Ch?biết rằng Chức N?là một nàng tiên ?b?đông dải Ngân Hà. Hàng ngày, nàng dùng những sợi tơ thần dệt nên những áng mây tuyệt đẹp, màu sắc biến đổi theo thời gian và các màu khác nhau. Những áng mây ngũ sắc đó gọi là “Thiên y? nghĩa là những xiêm áo dệt cho trời. Trời cũng phải mặc xiêm áo như người, mặc dù trời trong xanh biếc vẫn có v?đẹp riêng.

Cùng làm việc này, còn có sáu nàng tiên tr?đẹp, ch?em với Chức N?cũng đều là những tay dệt khéo, nổi tiếng ?Thiên đình. Chức N?siêng năng nhất trong các nàng tiên ấy.

Cách dải Ngân Hà một vắt rực sáng là trần gian. ?đấy có một chàng trai chăn trâu tr?tuổi tên gọi Ngưu Lang. Cha m?chàng mất sớm, thường b?ch?dâu bạc đãi. Rồi anh ch?chia gia tài thiên lệch, ch?cho chàng một con trâu già, bảo chàng t?lập mà sống.

Nh?vào con trâu giúp đ?và t?mình c?sức làm lụng, Ngưu Lang chặt cây nh?c?trên bãi đất hoang, cấy cày trồng trọt, dựng cửa dựng nhà, một vài năm sau cũng có một căn nhà nho nh? sống gượng được qua ngày đoạn tháng. Nhưng ngoài con trâu già không biết chuyện trò ra, ch?còn một mình chàng trong căn nhà lạnh lẽo, cuộc sống có phần rất cô đơn.

Một hôm, bng nhiên con trâu nói được tiếng người, bảo chàng rằng Chức N?và các nàng tiên khác sắp xuống tắm ?Ngân Hà, khuyên chàng nhân lúc các nàng tiên đang tắm, ra lấy xiêm áo của Chức N?giấu đi, thì sau s?lấy được nàng làm v? Ngưu Lang ngạc nhiên hết sức, những vẫn nghe theo lời trâu bảo, lặng l?ra Ngân Hà nấp trong đám lau lách ven sông, ch?Chức N?và các nàng tiên tới.

Một lát sau, Chức N?và các nàng tiên tuyệt đẹp đã đến Ngân Hà, trút b?xiêm áo, lội xuống dòng nước trong veo. Ch?trong khoảnh khắc, trên mặt sông gợn sóng biếc hình như đã mọc lên những bông sen trắng ngần.

Ngưu Lang rời khỏi bụi lau ra lấy xiêm áo của Chức N?trong đống xiêm áo của các nàng tiên ?bãi c?xanh ven sông. Các nàng tiên kinh hãi vội mặc xiêm áo vào, chạy tán loạn khắp nơi như một bầy chim. Gia dòng Ngân Hà ch?còn Chức N?không b?chạy được vì thiếu xiêm áo. Ngưu Lang nói:

?Nếu nàng bằng lòng lấy chàng thì chàng s?tr?lại xiêm áo.

Chức N?ngượng ngùng, buông mái tóc dài che ngực. Nàng đành nhận lời làm v?Ngưu Lang.

Sau khi lấy nhau, chàng lo cày cấy, nàng chăm canh cửi, yêu nhau thắm thiết, cuộc sống thật muôn vàn hạnh phúc. Ít lâu sau h?sinh được một trai một gái, đều là những đứa tr?kháu khỉnh. Hai v?chồng tưởng s?được sống bên nhau mãi mãi cho tới lúc tuổi già đầu bạc.

C?tích Ngưu lang Chức n? class=
C?tích Ngưu lang Chức n?/em>

2. Mối tình cách tr?/h3>

Ai dè Ngọc Hoàng và Tây Vương Mẫu biết được việc này hết sức giận d? phái ngay thiên thần đi bắc Chức N?v?Thiên đình hỏi tội. Tây Vương Mẫu s?thiên thần sơ suất, lại t?mình đến xem xét mọi việc.

Chức N?đau đớn phải xa chồng con, b?thiên thần áp giải v?Thiên đình. Ngưu Lang thấy v?ra đi còn đau đớn bội phần, liền lấy ngay quang thúng gánh hai con đổi theo suốt đêm. Chàng vượt qua dòng sông Ngân Hà trong vắt đi thẳng đến Thiên đình. Không ng?ch?sông Ngân Hà không còn dấu vết nữa. Ngẩng đầu nhìn lên, thì ra sông Ngân Hà đã b?Tây Vương Mẫu dùng phép tiên, chuyển lên trời mất rồi.

Giữa màn đêm xanh thẳm, sông Ngân Hà vẫn là một dải nước trong vắt, sáng lấp lánh. Nhưng đã tr?thành đất l?cõi tiên, không sao đn gần được nữa.

Ngưu Lang cùng các con tr?v?nhà, vò đầu bứt tai kêu gào thảm thiết. Ba cha con ôm lấy nhau mà khóc. Lần th?hai, con trâu trong chuồng lại nói lên tiếng người:

?Ngưu Lang, Ngưu Lang, tôi sắp chết rồi. Sau khi tôi chết, hãy lột da tôi làm áo, khoác lên người thì có th?lên được Thiên đình.

Trâu nói xong liền lăn đùng ra chết. Ngưu Lang khoác áo da trâu gánh hai con lên trời. Chàng tiện tay nhặt một chiếc gáo bầu đặt vào một đầu gánh cho cân.

Ngưu Lang lên đến Thiên đình, đi lướt qua các vòm sao rực r? Sông Ngân Hà đã hiện ra ?phía xa, và phía bên kia sông cũng thấp thoáng bóng Chức N?

Ngưu Lang vui sướng quá, các con cũng reo lên mừng r?

?M?ơi, m?ơi!

Ai ng?vừa tới ven sông đang định lội qua, thì bỗng đâu trên trời thò xống một cánh tay. Thì ra Vương Mẫu đang đứng ?đấy, vội vàng rút ngay chiếc trâm vàng đang cài trên đầu, vạch xuống dòng Ngân Hà. Dòng sông trong vắt liền biến thành sông Thiên Hà, sóng nước cuồn cuộn.

Đứng trước sông Thiên Hà, Ngưu Lang không còn biết làm th?nào được nên ch?đành đ?cho l?chảy ròng ròng như nước dòng sông đang cuồn cuộn trôi.

?Cha ơi, ta hãy lấy gáo bầu tát cạn nước sông Ngân Hà!

Đứa con nh?lau khô nước mắt, m?to cặp mắt xinh xinh, thơ ngây nói với cha như vậy.

Ngưu Lang đang buồn bực, chàng không do d?nữa:

?Đúng, cha con ta hãy tát cạn nước sông Thiên Hà.

Nói đoạn, chàng nhặt chiếc gàu ra sức tát nước. Chàng tát đã mệt, hai người con lại hợp sức, dùng đôi bàn tay nh?yếu tát nước giúp cha.

3. Tình yêu mãnh liệt và s?tích Ngưu Lang ?Chức N?/h3>

Tình yêu thắm thiết, bền chặt đó đã cảm động trái tim Ngọc Hoàng và Tây Vương Mẫu. Hai người đành phải cho phép v?chồng Ngưu Lang ?Chức N?mỗi năm được gặp nhau một lần vào tối mùng bảy tháng bảy, do chim Ô Thức bắc cầu qua sông.

V?chồng Ngưu Lang ?Chức Nữ gặp nhau trên cầu Ô Thước, ngậm ngùi k?l?cho nhau biết bao tình thương nỗi nh? Chức N?gặp Ngưu Lang, nàng không cầm được nước mắt. Những giọt nước mắt của Chức N?rơi xuống mặt đất tạo nên những cơn mưa. Người ta gọi những cơn mưa Ngâu.

Ngưu Lang và hai con t?đó ?lại Thiên đình, ngày ngày vọng nhìn Chức N? người v?yêu cách một dòng sông.

Đến nay, trong những đêm thu, sao sáng đầy trời, chúng ta vẫn còn nhìn thấy hai ngôi sao sáng rực lấp lánh ?hai bên b?Thiên Hà trắng như dải lụa; đó là sao Ngưu Lang và sao Chức N? Cùng một hàng với sao Ngưu còn có hai sao nh?nữa, đó là hai con của chàng.

Cách đó hơi xa, có bốn ngôi sao ng?hình thoi, tương truyền rằng đó là chiếc thoi dệt của Chức N?ném cho Ngưu Lang. Gần sao Chức N?có ba ngôi sao nh?như một hình tam giác cân, đó là vai cày mà Ngưu Lang ném cho Chức N? Hai người đã dùng cách buộc thư vào con thoi và chiếc cày đ?gửi lòng thương nỗi nh?cho nhau.

Tình yêu của h?luôn đẹp và bất t?cùng năm tháng.

Đôi nét v?câu chuyện Ngưu Lang ?Chức N?/h2>

S?tích Ngưu Lang ?Chức N?là truyện c?tích nổi tiếng của Trung Quốc. Do s?ph?biến và tính văn hóa cao, câu chuyện này tr?thành một trong T?đại dân gian truyền thuyết của Trung Hoa, bên cạnh Bạch Xà truyện, Mạnh Khương N?và Lương Sơn Bá ?Chúc Anh Đài.

Truyện giải thích v?s?hình thành của các sao Chức N?(Vega), Ngưu Lang (Altair), dải Ngân Hà và hin tượng mưa ngâu diễn ra vào đầu tháng Bảy Âm lịch hàng năm.

Trong văn hóa dân gian Việt Nam, câu chuyện này được gi là s?tích ông Ngâu ?bà Ngâu.

Chòm sao Ngưu Lang ?Chức N?/h3>

Sao Ngưu Lang (Altair) là ngôi sao sáng nhất trong chòm sao Thiên Ưng (Aquilae) và là sao sáng th?12 trong bầu trời đêm. Sao Ngưu Lang cách Trái Đất 17 năm ánh sáng và là một trong những sao gần nhất có th?nhìn thấy bằng mắt thường.

Sao Chức N?(Vega) là ngôi sao sáng nhất trong chòm sao Thiên Cầm (Lyra), và là sao sáng th?5 trên bầu trời đêm. Đây là sao sáng th?2 ?bầu trời phía Bắc sau Arcturus.

Mưa Ngâu là gì?

Mưa Ngâu là tên gọi cho những cơn mưa xuất hiện vào đầu tháng 7 Âm lịch ?Việt Nam hàng năm. Trong dân gian có câu tục ng? “Vào mùng 3, ra mùng 7? nghĩa là mưa s?có vào các ngày mùng 3 đến mùng 7, 13 đến 17 và 23 đến 27 Âm lịch.

Các cơn mưa thường không liên tục, r?rích, do vậy mới có cụm t?“trời mưa sụt sùi?đ?ch?mưa Ngâu.

Ngưu Lang ?Chức N?gặp nhau ngày nào?

Ngưu Lang ?Chức N?gặp nhau vào tối mùng 7 tháng 7 Âm lịch hàng năm. Đây là ngày l?tình yêu của người Đông Á.

Ngưu Lang ?Chức N?gặp nhau ?cầu gì?

Theo truyền thuyết dân gian k?lại, sau một năm xa cách, Ngưu Lang ?Chức N?gặp nhau ?cầu Ô Thước, có văn bản gọi là cầu Ô Kiều. Đây là cây cầu đặc biệt, được tạo nên t?bầy chim Ô (qu? và chim Thước (chim khách) kết cánh lại tạo ra..

The post S?tích Ngưu Lang ?Chức N?(Truyện c?tích Trung Quc) appeared first on Những câu truyện hay cho bé.

]]>
Truy峄噉 c峄?t铆ch – Nh峄痭g c芒u truy峄噉 hay cho b茅 //pallas-international.com/su-tich-trau-vang-ho-tay/ Wed, 20 Jul 2022 08:53:38 +0000 //pallas-international.com/?p=2594 S?tích trâu vàng H?Tây (hay còn gọi là câu chuyện Khổng L?đúc chuông) k?v?chuyến đi s?quyên đồng của một nhà sư và s?tích vực Kim Ngưu ngày nay.

The post S?tích trâu vàng H?Tây ?Truyện c?tích Việt Nam appeared first on Những câu truyện hay cho bé.

]]>
S?tích trâu vàng H?Tây (hay còn gọi là câu chuyện Khổng L?đúc chuông) k?v?chuyến đi s?quyên đồng của một nhà sư và s?tích vực Kim Ngưu ngày nay.

S?tích trâu vàng H?Tây ?Truyện c?tích Việt Nam
S?tích trâu vàng H?Tây ?Truyện c?tích Việt Nam

1. Đi s?sang phương Bắc quyên đồng

Vào đời nhà Lý có một người gọi là Khổng L? Nhìn thấy thân th?ông, các tay lực sĩ trong triều ngoài quận đều khiếp s? mặc dầu ông chưa từng đ?sức với ai. T?tr?Khổng L?đã đi tu, ông thường đi chu du thiên h? Vật tùy thân của ông có một cây gậy sắt nặng không th?tưởng tượng được. Lại có một cái đãy rất màu nhiệm. Đãy trông không khác gì những đãy thường nhưng có th?b?lọt vào đấy bao nhiêu đ?vật to lớn, cồng kềnh. Dù chất chứa th?nào đãy cũng không đầy và không to thêm.

Buổi ấy, nhà vua cần rất nhiều đồng đ?đúc các khí vật th?phật, nhưng ngặt vì ?đất Việt không có đồng đen. Nghe tiếng Khổng L? nhà vua cho triệu đến kinh nh?sư đi sang Trung Quốc quyên giáo. Khổng L?nhận lời và xách đãy đi v?phương Bắc.

Sau bao nhiêu ngày trèo non lội suối, Khổng L?đã đến kinh đô Trung Quốc. Thấy một nhà sư to lớn đi vào yết kiến, vua Trung Quốc lấy làm l?hỏi:

?Hoà thượng t?phương nào lại và đến đây làm gì?

Ông đáp:

?Chúng tôi đến cầu b?h?một ít đồng đen đ?m?rộng Phật pháp trong nước Đại Việt.

Vua ng?là còn nhiều người theo ông nữa, bèn hỏi:

?Quý quốc cần dùng bao nhiêu đồng? Hoà thượng đem sang c?thảy bao nhiêu đ?đ?

Khổng L?giơ đãy lên và tâu:

?K?h?thần ch?sang có một mình và ch?xin một đãy này là đ?

Thấy cái đãy bé tý, vua Trung Quốc mỉm cười:

?Hoà thượng có lấy c?trăm đãy, trẫm cũng vui lòng huống gì là một đãy.

Đoạn vua sai nội th?mang lệnh ch?cho quan gi?kho, m?kho đồng đen cho Khổng L?muốn lấy bao nhiêu thì lấy.

Trước khi vào kho phải đi qua một cái sân rộng. ?đó có một cái nền gạch, trên nền dựng tượng một con trâu bằng vàng to như một cái nhà, sáng choé c?một vùng trời đất. Quan gi?kho ch?vào trâu rồi hỏi đùa Khổng L?

?Hoà thượng có cần dùng c?con trâu này không?

?Không, tôi ch?cần một ít đồng đen mà thôi.

Rồi đó Khổng L?trút tất c?đồng đen lọt thỏm vào trong đãy của mình mà đãy vẫn còn vơi. Đoạn Khổng L?mắc đãy vào một đầu gậy quảy v?nước.

2. Hành trình v?nước và Khổng L?đúc chuông đồng

Quan gi?kho thấy hết nhẵn c?đồng, vội vã đem s?tình trình báo cho vua mình biết. Vua Trung Quốc không ng?có s?phi thường như th? lấy làm hối và tiếc bèn sai 500 quân sĩ đuổi theo Khổng L? Lúc ấy mặc dầu gánh nặng đè lên vai, nhưng sư cũng đã đi được ba trăm dặm đường. Vừa đến một khúc sông rộng, ông bỗng nghe có tiếng reo dậy trời ?sau lưng. Ông ngoảnh c?lại thấy bụi bốc mịt mù, đoán biết là vua Trung Quốc đã cho quân đuổi theo. Ông lật đật th?chiếc nón tu l?xuống nước, đặt đãy lên, rồi vừa bơi vừa đẩy qua sông. Bọn quân sĩ vừa đến b?thì Khổng L?đã ra đến giữa sông rộng. Bọn chúng đánh lừa nói rằng:

?Hoà thượng hãy ch?một tí, hoàng đ?cho chúng tôi khiêng giúp đồng và h?tống ngài v?

Nhưng Khổng L?nói với lên:

?Bần tăng gửi lời v?cám ơn  lòng tốt của hoàng đ? Còn như cái đãy này đ?mặc bần tăng mang lấy, đâu dám làm phiền đến thiên s?

Bọn lính biết là không th?đuổi ni bèn quay tr?lại.

Sau đó Khổng L?đi c?theo dọc b?biển, đi b?lần v?phương Nam. Đến một cửa sông, ông gặp một chiếc tàu lớn sắp sửa kéo buồm sang nước Việt. Khổng L?đặt đãy ?bến, đến gặp người ch?tàu xin cho đi nh? Ch?tàu thấy một mình hoà tượng với một chic đãy, ước lượng không nặng thêm cho tàu bao nhiêu nên vui lòng cho ông đi.

Nhưng khi một thu?th?xuống bến xách đãy h?cho nhà sư lên tàu thì anh ta cảm thấy chưa có vật nào nặng đến như th? Người th?hai xuống giúp cũng chịu. Người th?ba, người th?tư cho đến khi tất c?mọi thu?th?trên tàu cùng hè nhau khiêng, ai nấy đều phải lắc đầu vì chiếc đãy vẫn không h?nhúc nhích. Bấy gi?Khổng L??trên tàu xuống, cười và bảo:

?Đ?bần tăng t?mang lên cho, không phiền đến các người!

Nói rồi một tay xách đãy, một tay cầm nón và gậy bước lên tàu trước con mắt kinh ngạc của mọi người.

Thấy tàu quá nặng, nước mấp mé then, mọi người ngần ngại không dám nh?neo. Khổng L?bảo h?

?Các người ch?ngại, ta quyết không đ?cho tàu chìm đâu.

Thuận buồm xuôi gió, tàu r?nước đi băng băng. Được mấy ngày bỗng xảy ra một trận phong ba d?dội. Một con ngô công mình dài trăm trượng, miệng há đ?như lửa đang vẫy vùng giữa sóng gió chồm đến toan nut c?tàu. Mọi người ngồi trên chiếc tàu chòng chành, vô cùng kinh s? Khổng L?nói to:

?Các người c?ngồi yên mặc ta diệt tr?con quái vật!

Nói đoạn sẵn có qu?bí lớn, ông cầm lấy đứng ?miệng mũi tàu ném vào miệng ngô công. Ngô công vừa đớp lấy thì ông đã nhảy xuống nước cầm gậy đánh vào mình nó. Ngô công chạy không kịp b?gãy xương, đứt làm ba đoạn và hiện thành ba hòn đảo nổi lên giữa biển. Ngay sau đó, sóng gió yên lặng, tàu lại đi một mạch v?tới đất Việt.

V?tới kinh đô, Khổng L?vào chầu vua và k?lại mọi việc. Vua sai sư đem đồng ra đúc thành bốn th?bảo khí th?Phật đ?cho mọi người ngưỡng m?và truyền lại ngàn đời sau. Khổng L?bèn cho gọi bao nhiêu th?đúc tài giỏi trong nước đến, rồi m?đãy lấy đồng ra chia làm bốn phần. Đầu tiên ông cho đúc một cái tháp cao 9 tầng gọi là tháp Báo Thiên. Tháp đúc xong hiện ra giữa kinh thành vòi vọi đứng đâu cũng thấy. Khổng L?lại đúc một tượng phật cao vừa 6 trượng, một cái đỉnh to vừa bằng mười người ôm. Rồi còn bao nhiêu đồng,  Khổng L?cho đúc một qu?“hồng chung??chuông đúc xong lớn không th?tưởng tượng được, đến nỗi khi đánh lên hồi đầu tiên, tiếng ngân vang cùng khắp bốn cõi, vang sang đến tận bên Trung Quốc.

3. S?tích trâu vàng H?Tây

Lại nói chuyện con trâu vàng  nằm trước kho đồng của vua Trung Quốc khi nghe tiếng chuông, t?nhiên như được thức tỉnh dậy. Vì đồng đen là m?của vàng cho nên do tiếng ngân, nó biết là m?của nó đã ?nước Việt. Nó bèn đứng dậy vươn người rồi ba chân bn cẳng chạy một mạch sang Nam, không một sức nào có th?cản nổi. Cuối cùng nó tìm đến qu?chuông do Khổng L?mới đúc, hôn hít hồi lâu rồi nằm xuống bên cạnh.

Thấy việc không ng?lại xảy ra như th? Khổng L?t?nghĩ nếu đ?chuông lại thì mỗi lần đánh chuông, vàng trong bốn biển s?qui t?c?lại vào trong nước mình. Như th?s?rất nguy hiểm vì gây hiềm khích với tất c?mọi nước. Ông bèn tâu vua xin đem qu?chuông ném cho mất tích đ?tránh một cuộc binh đao tai hại có th?xảy ti. Nhận thấy lời tấu có lí, vua cũng bằng lòng. Ngày ném, Khổng L?đứng trên núi xách qu?chuông vứt xuống h?Tây. Chuông b?tung lên không bay ra giữa h? vang lên một hồi rất d?dội. Con trâu vàng nghe tiếng, vội theo m?nó nhảy ngay xuống h?

T?đó v?sau thỉnh thoảng những lúc thanh vắng, người ta vẫn thấy quai chuông nổi lên mặt nước. Còn con trâu vàng đôi lúc lên b?h?đi dạo, h?thoạt thấy bóng người là lặn xuống ngay. Cũng vì câu chuyện trên mà h?Tây còn có tên là vực Kim Ngưu (Trâu vàng). Riêng Khổng L?v?sau được th?đồng th?làm thần ngh?đúc đồng.

—-truyenchobe.com—-

The post S?tích trâu vàng H?Tây ?Truyện c?tích Việt Nam appeared first on Những câu truyện hay cho bé.

]]>
Truy峄噉 c峄?t铆ch – Nh峄痭g c芒u truy峄噉 hay cho b茅 //pallas-international.com/goc-tich-tieng-keu-cua-vac-coc-du-di-da-da-va-chuot/ Thu, 21 Apr 2022 06:59:36 +0000 //pallas-international.com/?p=2291 Xưa Cò, Vạc, Cộc, D?d?và Đa đa ăn ?với nhau như anh em một nhà. Chúng nó sống một cuộc đời sung sướng và hòa thuận.

The post Gốc tích tiếng kêu của vạc, cộc, d?d? đa đa và chuột appeared first on Những câu truyện hay cho bé.

]]>
Xưa Cò, Vạc, Cộc, D?d?và Đa đa ăn ?với nhau như anh em một nhà. Chúng nó sống một cuộc đời sung sướng và hòa thuận. Con nào con ấy đều có nhà cửa, ruộng đồng riêng, nhưng mỗi khi kiếm được món gì ngon như m?cá, r?tép v. v… trong đồng của mình thì chúng thường chia nhau ăn rất vui v? t?t?

Không ng?một ngày kia chúng nó r?nhau đánh bạc. Trước còn đánh một đồng, hai đồng nhưng sau ăn thua lớn. Trong cuộc bạc hôm ấy, Cò vơ tất c? Cuối cùng c?mấy con kia phải vay n?của Cò đ?g?gạc, nhưng chúng ch?“g?vào” mà thôi.

Hơn nữa, Cò âm mưu với Chuột viết vào văn t?nhiều hơn s?tiền bọn h?đã vay. Vì không biết ch? không ng?b?Chuột làm gian nên hầu hết tài sản của Vạc, Cộc, D?d?và Đa đa đều thuộc v?tay Cò c?

Thua cay hơn hết là Đa đa. C?bạc đến lúc “khát nước” nó bèn đánh những tiếng rất táo bạo. Vì th? đến lúc phủi áo đứng dậy, Đa đa đã gán hết t?ruộng đồng cho đến nhà ?của mình cho Cò. Ngay buổi sáng hôm sau, Đa đa trần như nhộng, phải bán xới đi kiếm ăn ?miền núi cao.

D?d?không thua quá nhiều như Đa đa. Nhưng Chuột đã chơi cho nó một v?khá đau. Trong văn t? Chuột đã viết là D?d?s?gán tất c?phần đồng điền của nó nếu quá hạn không tr?được n?

Vì th?đến hạn, D?d?mất hết c?ruộng đồng, ch?còn lại cái nhà ? T?đó nó phải ngày ngày đi làm thuê làm mướn kiếm ăn rất cực kh? Còn Vạc ch?thua có ba mươi quan.

Nhưng khi nh?Chuột làm giấy h? Chuột đã viết con s?ba thành con s?chín. Cho nên cuối cùng Vạc cũng mất gần hết phần ruộng đồng của mình cho Cò. Nhưng Vạc vốn không s?Cò. Không dám kiếm ăn công khai thì Vạc ta lại kiếm ăn lẩn lút trên đồng đất của Cò.

Đêm đến, ch?khi Cò v?nhà ngh?ngơi, Vạc mới mò ra đồng ăn trộm con tôm cái tép. Nh?th?cũng đ?sống qua ngày. Riêng Cộc cũng thua cháy túi như Đa đa. Cuối cùng vốn liếng còn lại ch?mười quan định đ?dành đong gạo, nhưng máu mê c?bạc xui nó đánh luôn một tiếng vào cửa l? Khi m?bát ra thì bốn đồng tiền trắng xóa làm cho Cộc sững s? rồi ngất đi.

Cho đến khi những con khác gào vào tai: “Thua rồi, ?Cộc!” thì nó mới tỉnh dậy, và vì xấu h?quá nên đâm đầu chạy miết, không ngoái c?lại.

Còn Cò nh?cuộc bạc hôm ấy lại nh?khóe gian của Chuột, nên làm ch?đồng ruộng mênh mông. Hàng ngày nó bay hết đồng này sang đồng khác ăn uống thỏa thích. T?đó, dòng dõi của Cò thong dong đi lại kiếm ăn ban ngày. Người ta bảo “ruộng cò bay thẳng cánh” là th? Trên đầu nó có mấy cái lông “seo” người ta vẫn gọi là “cò văn t?#8221;, đ?ch?những kh?t?giấy t?của nó mang theo luôn luôn bên người.

Dòng dõi Vạc thì ch?lúc tắt mặt trời mới rúc ra khỏi bụi tre và kêu luôn mồm: “Thua một vác! Thua một vác!”. Trời chưa sáng, chúng nó đã lò mò v?t? ch?s?dòng dõi nhà Cò bắt gặp.

Dòng dõi của D?d?thường kêu những tiếng ai oán: “Đông Tây t?chi bán hết! Mần như ri cực cực! Mần như ri cực cực!”.

Dòng dõi nhà Đa đa thì không dám tr?v?quê hương đồng ruộng nữa. Tuy th? chúng nó vẫn kêu lên những lời t?ý tiếc nh?đời sống sung sướng ?đồng ruộng của cha ông chúng ngày trước: “Tiếc r?tép đa đa! Tiếc r?tép đa đa!”(3).

Dòng dõi Cộc thì thỉnh thoảng lại gào lên mấy tiếng: “Thua rồi, ?Cộc!” rồi đâm đầu xuống nước, lặn một mạch thật xa mới trồi đầu lên tìm ch?vắng mà đậu.

Còn chuột, người ta bảo trong việc làm gian lận nói trên, nó ch?được lợi lộc gì c? Dòng dõi của nó ngày nay sống trốn tránh lẩn lút ch?s?con cháu Vạc và D?d?báo thù. Miệng vẫn kêu mấy tiếng: “Chín chục! Chín chục!”.

Tục ng?có câu:

“Con vạc bán ruộng cho cò,

Cho nên vạc phải ăn mò c?đêm.”

hay là:

“Vạc sao vạc chẳng biết lo,

Bán ruộng cho cò, vạc phải ăn đêm.”

The post Gốc tích tiếng kêu của vạc, cộc, d?d? đa đa và chuột appeared first on Những câu truyện hay cho bé.

]]>
Truy峄噉 c峄?t铆ch – Nh峄痭g c芒u truy峄噉 hay cho b茅 //pallas-international.com/goc-tich-bo-long-qua-va-cong/ Fri, 25 Mar 2022 02:50:06 +0000 //pallas-international.com/?p=2285 Xưa kia Qu?và Công là đôi bạn chí thân. Cũng vì màu lông của chúng giống nhau: con nào con nấy đều xám xịt như vừa rúc ?bùn lên.

The post Gốc tích b?lông qu?và b?lông công appeared first on Những câu truyện hay cho bé.

]]>
Gốc tích b?lông qu?và b?lông công
Gốc tích b?lông qu?và b?lông công

Xưa kia Qu?và Công là đôi bạn chí thân. Cũng vì màu lông của chúng giống nhau: con nào con nấy đều xám xịt như vừa rúc ?bùn lên. Lúc ấy chúng làm gì đã có b?cánh như bây gi? C?hai con đều t?biết mình xấu nên không dám chơi với ai c? Riêng Công dưới mắt Qu?thì lại càng xấu t? cái đầu bé tí chẳng cân xứng với con người. Thêm vào đó, một cái c?dài và ngẳng nghiu, thật khó coi hết sức. Một hôm Qu?bảo Công:

-Đằng kia có người th?v?có thuốc đ?các màu, chúng ta hãy ăn trộm v?mà tô chuốt cho nhau, sửa lại b?cánh cho đẹp. Công gật gù nhận lời. Hôm ấy, người th?đang v?d?cho người ta một b?t?bình, thuốc v?còn b?lăn lóc bốn bên người. Thừa dịp người th?ng?ngày, hai con vật lần lượt mò vào lấy trộm bút lông và thuốc v?đưa ra một gò con ?giữa h?gần đấy. Lần th?ba chúng nó toan vào lấy một m?nữa nhưng người th?v?đã ng?dậy. Chúng đành tr?ra kiểm lại thì thấy ch?đưc có một thỏi mực tàu, một gói thuốc xanh và một gói kim nhũ. Qu?bảo:

-Thôi được, ta c?bắt đầu v?cho nhau đi!

Nói đoạn, Qu?bắt Công nằm xuống cho mình tô điểm. Qu?vốn khéo tay, thoạt tiên nó dùng màu xanh tô vào đầu vào c?và mình Công. Tô đến đâu, rắc kim nhũ đến đấy. Đến cái đuôi, Qu?bắt Công phải c?xòe ra như cánh quạt cho mình v?được k?lưỡng. ?mỗi lông đuôi .

Qu?v?những vòng tròn và tô bằng mực tàu và kim nhũ rất đẹp. Tô xong đắc ý, Qu?bắt Công phơi cái đuôi cho thật khô. Công vốn vụng v?nên khi bắt tay vào tô điểm cho Qu?thì nó lúng túng. Hơn nữa lúc đó màu xanh và kim nhũ đã cạn. Giữa lúc Công chưa biết trang sức cho Qu?như th?nào thì bỗng có Qu?khoang ?đâu bay đến. Qu?khoang vốn có h?với nhà Qu? Hồi ấy màu lông của nó trắng toát như vôi. Chưa đ?xuống, nó đã giục tíu tít:

-Anh Qu? Anh làm gì đó? Mau đi v?phương Đông!

-Đ?làm gì?

-Có tin cho biết rằng phía đó mới có một trận đánh nhau to, thây chết như r? Thật là một dịp may hiếm có. Qu?nghe nói đến thịt người thì s?thèm muốn làm cho nó không t?ch?được nữa. Qu?bảo Qu?khoang:

-Th?à? Nhưng đ?nó tô điểm cho tao cái đã. Chịu khó ch?tý nhé!

-Không được. Phải đến trước ban đêm… Ngày mai mới đến thì người ta chôn hết còn gì nữa. Qu?nóng nảy, giục Công:

-Th?thì phải làm gấp lên mới được! Qu?khoang thấy Công đẹp nên cũng muốn có một b?cánh tươm tất. Nó xen vào:

-Anh Qu? Anh làm ơn cho tôi một tí với. Tôi cũng cần ăn mặc t?t?một chút. Qu?vui lòng chia s?phần thuốc v?của mình cho người em h? Công nhân lúc Qu?vội nên ch?cần ngắm nghía gì lôi thôi, trút một nửa s?mực tàu lên đầu Qu? Mực chảy đến đâu, người Qu?đen đến đó. Công còn hữu ý bôi c?vào m?vào chân làm cho toàn b?người Qu?đen nhánh như cột nhà cháy.

Đến lượt tô cho Qu?khoang, Công cũng đ?s?mực còn lại lên người nó. Khi nước mực rót xuống đầu, Qu?khoang hơi ngại vội rụt c?lại, thành th?c?của nó có một cái ngấn không b?mực thấm đến. Nhìn thấy Công tô điểm cho Qu?khoang, Qu?mới biết là mình dại, không dưng lại đ?cho một k?vụng v?trang điểm. Nhưng việc đã l?còn biết làm gì được nữa. Tức mình quá hai anh em nhà Qu?ch?còn biết mắng cho Công một trận rồi b?đi.

T?đó Qu?không chơi với Công nữa. Cũng vì th?mà ngày nay dòng dõi loài Công có b?cánh rất sặc s? Đi đâu chúng nó cũng ưỡn ẹo và luôn miệng khoe khoang: “Cuông tốt! Cuông tốt!” .Trái lại, dòng dõi loài Qu?thì b?cánh đen thui như mực, trong đó có Qu?khoang đặc biệt có một cái ngấn trắng ?xung quanh c? Vì phải b?cánh xấu quá nên Qu?rất thẹn thò, đi đâu cũng than th? “Qu?xấu h? Qu?xấu h?”

The post Gốc tích b?lông qu?và b?lông công appeared first on Những câu truyện hay cho bé.

]]>
Truy峄噉 c峄?t铆ch – Nh峄痭g c芒u truy峄噉 hay cho b茅 //pallas-international.com/su-tich-ca-he/ Wed, 23 Mar 2022 01:53:51 +0000 //pallas-international.com/?p=2282 Ngày xưa có một nhà sư tr?tuổi rất ngoan đạo. Sau hơn ba mươi năm kh?công tu luyện, sư thuộc lòng tất c?các kinh k?nhà Phật, lại giỏi thuyết pháp. Vậy mà lâu rồi vẫn chưa được thành chính qu?

The post Truyện c?tích Việt Nam S?tích cá he appeared first on Những câu truyện hay cho bé.

]]>
Truyện c?tích Việt Nam S?tích cá he
Truyện c?tích Việt Nam S?tích cá he

Ngày xưa có một nhà sư tr?tuổi rất ngoan đạo. Sau hơn ba mươi năm kh?công tu luyện, sư thuộc lòng tất c?các kinh k?nhà Phật, lại giỏi thuyết pháp. Vậy mà lâu rồi vẫn chưa được thành chính qu?

Sư bụng bảo d? “Phải đến đất Phật một phen mới có hy vọng thành Phật”. Nghĩ vậy, sư ta quyết chí tìm đường sang Tây Trúc.

Đường đi t?nước nhà sang Tây Trúc thu?đó thật muôn phần vất v? Việc giao thông hầu hết là đường b? mà đi b?trên con đường mịt mùng thăm thẳm thì mỗi bước là một hiểm nguy. Nhưng nhà sư tr?tuổi vẫn qu?quyết nhằm hướng Tây khởi hành.

Cuộc hành trình đã được năm mươi ngày. Nhà sư đã nhiều lần lạc đường và mấy lần mê man vì sốt, nhưng nh?được giúp đ?nên đều qua khỏi. H?dứt bệnh là chàng lại tiếp tục cuộc hành trình.

Một hôm, đến một khu rừng thì trời đã chiều. Sư c?bước dồn hòng tìm một nơi ngh?vì trong người đã thấy ớn rét. May sao giữa rừng sâu, sư bỗng gặp một ngôi nhà. Nghe tiếng gọi cửa, một bà c?già bước xuống sàn. Sư t?ngay ý định của mình là xin ng?nh?một đêm. Nhưng bà c?vừa thấy khách đã xua tay rối rít:

-Đi mau lên! Mau lên! Con ta mà v?thì không còn tính mạng đâu. Sư đáp:

-Tôi bây gi?thật là kiệt sức, không th?nào bước được nữa. Nếu không cho ngh?thì cũng đành nằm liều trước cửa đây thôi. Bà c?bảo:

-Chao ôi! Con ta vốn là ác Lai hay ăn thịt người. C?đi nhanh lên, bây gi?nó sắp v?rồi đó. Nhưng sư đã vứt tay nải, nằm vật xuống đất. Hai đầu gối va vào nhau chan chát. Bà c?không biết nói th?nào nữa, đành nắm tay y lôi đến một cái hầm đá lớn. Sau khi đẩy vào, bà c?bảo y phải gi?cho thật im lặng đ?tránh một cái chết thê thảm. Đoạn, bà c?chất củi ph?lá rất kín đáo. Trời tối hẳn thì ác Lai v?đến nhà, tay xách một con mang. Hắn dừng lại ?chân thang và khịt mũi mãi. Hắn nói:

-Có mùi thịt m?? M?hắn đáp:

-Thì ch?thịt mày mang v?đấy là gì?

-Không phải. Thịt người. Con biết lắm. Có thịt người. Bà c?chưa kịp can thì hắn đã quẳng con mang lên sàn rồi chạy đi tìm. Ch?mấy chốc, hắn đã lôi được nhà sư bất tỉnh nhân s?t?dưới hầm v?phòng mình. Khi sư tỉnh dậy thì đã thấy ác Lai đang cầm một mũi mác lăm lăm ?tay. Hắn quát:

-Mày đi đâu?

Sư nhìn k?thấy hắn cũng không khác gì người thường bèn tỉnh táo đáp:

-Tôi đi tìm Phật.

-Tìm đ?làm gì? Sư bấy gi?mới nói rõ mục đích của mình. Rồi luôn miệng, sư giảng giải đạo t?bi cho hắn. Sư nói mãi, nói mãi, k?lại bao nhiêu nỗi gian truân dọc đường, và niềm mong muốn cuối cùng là làm sao được nhìn mặt đức Phật đ?Phật đ?cho thành chính qu? Sư nói khéo quá, đến nỗi m?con ác Lai đều cảm động đến rơi nước mắt.

Thấy h?thành thật hối lỗi, sư cho h?biết là h?cũng s?tr?nên “vô sinh vô diệt”, s?sống một đời sống bội phần sung sướng trên Nát-bàn, nếu h?nhất quyết b?ác làm thiện. T?nhiên mũi mác ?tay ác Lai rơi xuống sàn.

Những đường nhăn hung ác mới đó gi?đã dịu lại. Sáng hôm sau, khi sư sắp sửa lên đường thì m?con ác Lai vui v?sắp sẵn lương thực cho chàng. H?lại tiễn đưa sư sang tận bên kia một ngọn núi đá. Khi sắp t?biệt, ác Lai hỏi:

-Tôi biết lấy gì mà dâng Phật đây? Sư đáp:

-“Tâm tức th?Phật, Phật tức th?tâm”. Ch?dâng tấm lòng mình là đ? Sư không ng?ác Lai đã rút mũi mác, nhanh như cắt t?rạch bụng mình lôi ra c?một m?ruột gan đưa cho sư và nói:

-Nh?hòa thượng đưa h?dâng lên đức Phật. Sư lấy làm bối rối quá. Ch?vì ác Lai hiểu nhầm lời nói của mình. Bây gi?còn biết làm th?nào đây. Cuối cùng sư ta đành nhìn vào cặp mắt của ác Lai, gật đầu nhận lời rồi gói b?lòng của con người đáng thương đó lại và quảy lên vai, cất bước ra đi.

Sư vừa đi được mấy ngày thì khu rừng rậm chấm dứt, biển l?ra trước mặt mênh mông bát ngát. Nước trời một v?trông rất vui mắt, nhưng trong bụng sư lại chẳng vui một tí nào. Món l?vật của đức Phật đè nặng trên vai.

Nếu ch?có th?thì không có gì đáng ngại cho lắm. Kh?một nỗi là mùi thối t?b?lòng kia xông ra khó t?

Sư đã bọc nó ba tầng bốn lớp mà mùi thối vẫn nồng nặc. Sư lẩm bẩm: “Như th?này thì các nhà quán dọc đường còn ai dám chứa mình”. Qua ngày hôm sau, không th?chịu nổi nữa, sư bèn vứt b?lòng ác Lai xuống biển.

Nhà sư đi mãi rồi cũng đến Tây Trúc. Nhưng khi ph?phục trước Phật đài nói lên nỗi thắc mắc của mình vì sao chưa được đắc đạo thì bỗng nhiên trên điện cao có tiếng vọng xuống bảo chàng: “Còn thiếu một vật nữa mới thành chính qu?#8221;.

Sư rất đỗi kinh ngạc, c?ngước mắt nhìn lên một tí. Trên cao vòi vọi, sư thấy đức Phật ng?giữa tòa sen sáng chói, sau lưng có bóng dáng hai người tựa h?như hai m?con ác Lai. Sư bỗng hiểu hết: Đức Phật đã rõ s?thiếu thành thực, thiếu tận tâm của mình rồi; còn m?con ác Lai nay đã thành chính qu?ch?là nh?trong một lúc, ng?đạo mau l?và chân thành. Sư nằm phục v?hồi lâu, lòng thẹn thò vô k?

* * *

Nhà sư ta sau đó lại tr?v?chốn cũ đ?tìm lại b?lòng. Tuy biển mênh mông sâu thẳm, nhưng sư cũng c?lặn ngụp đ?mong thấy lại món quà dâng Phật mà ác Lai gửi cho mình.

Sư nghĩ ch?có làm th?mới dám nhìn lại m?con ác Lai và hy vọng tới gần tòa sen đức Phật. Sư bơi lên lặn xuống mãi. Sau đó sư hóa làm loài cá mà người ta vẫn gọi là cá he, cũng gọi là cá nược hay có nơi gọi là cá ông sư.

Vì cho đến ngày nay dòng dõi loài cá đó con nào con ấy có cái đầu trọc như đầu ông sư và vẫn làm cái việc của nhà sư, nghĩa là chúng đi hàng đàn, c?lặn xuống nổi lên luôn không chịu ngh?

Những người đánh cá còn nói loài cá he rất ghét những ai trêu chọc mình. Ai trêu chọc nghĩa là gợi lại chuyện cũ của t?tiên chúng nó, chúng nó s?làm cho đắm thuyền rách lưới. Trái lại, ai khen ngợi reo hò thì chúng nó s?lặn xuống nổi lên nhiều lần cho mà xem.

The post Truyện c?tích Việt Nam S?tích cá he appeared first on Những câu truyện hay cho bé.

]]>